SỰ RA ĐỜI VÀ THỜI NIÊN THIẾU CỦA ĐỨC PHẬT THÍCH CA
1. Bối cảnh lịch sử và xã hội Ấn Độ thời Đức Phật
Vào thế kỷ VI TCN, Ấn Độ là một vùng đất có nền văn hóa, triết học và tôn giáo phát triển mạnh mẽ. Đây là thời kỳ Bà-la-môn giáo (tiền thân của Ấn Độ giáo) chi phối đời sống tinh thần của người dân, với hệ thống đẳng cấp xã hội (Varna) phân chia con người thành bốn giai cấp chính:
Bà-la-môn (Brahmin): Tầng lớp tu sĩ, nắm giữ tri thức và tôn giáo.
Sát-đế-lỵ (Kshatriya): Tầng lớp chiến binh, vua chúa, cai trị đất nước.
Phệ-xá (Vaishya): Tầng lớp thương gia, nông dân giàu có.
Thủ-đà-la (Shudra): Người lao động, phục vụ ba tầng lớp trên.
Hệ thống đẳng cấp này gây ra bất bình đẳng nghiêm trọng, nhiều người muốn tìm con đường giải thoát khỏi khổ đau và bất công.
2. Sự ra đời của Thái tử Tất-đạt-đa (Siddhartha Gautama)
Ngày sinh: Đức Phật sinh vào năm 624 TCN (theo Phật giáo Nam Tông) hoặc khoảng 563-480 TCN (theo Phật giáo Bắc Tông), vào ngày trăng tròn tháng Vesak (tháng Tư âm lịch).
Nơi sinh: Lumbini (nay thuộc Nepal), trong khu vườn Lâm-tỳ-ni khi Hoàng hậu Ma-da (Maya) trên đường trở về quê mẹ để sinh con.
Gia thế:
Cha: Vua Tịnh Phạn (Śuddhodana), trị vì nước Ca-tỳ-la-vệ (Kapilavastu), thuộc dòng họ Thích-ca (Shakya).
Mẹ: Hoàng hậu Ma-da (Maya Devi), mất bảy ngày sau khi sinh, sau đó Thái tử được dưỡng mẫu là Ma-ha Ba-xà-ba-đề (Mahāpajāpatī Gotamī) nuôi dưỡng.
Ngay khi Thái tử ra đời, có một nhà tiên tri tên A-tư-đà (Asita) dự đoán rằng Ngài sẽ trở thành một vị Chuyển luân Thánh vương (vua vĩ đại) hoặc một Đấng giác ngộ (Buddha). Vua Tịnh Phạn muốn con mình trở thành một vị vua mạnh mẽ, nên cố gắng che chở Thái tử khỏi những đau khổ của cuộc đời.
3. Thời niên thiếu của Thái tử
Thái tử Tất-đạt-đa lớn lên trong hoàng cung với đầy đủ sự xa hoa và tiện nghi:
Ngài được học võ thuật, cưỡi ngựa, bắn cung, triết học, nghệ thuật, chính trị và tất cả kỹ năng của một vị vua tương lai.
Vua cha xây dựng ba cung điện mùa hè, mùa đông và mùa mưa để Thái tử không phải tiếp xúc với khổ đau bên ngoài.
16 tuổi, Thái tử kết hôn với Công chúa Da-du-đà-la (Yasodharā) và có một người con trai tên La-hầu-la (Rāhula).
Dù sống trong xa hoa, Thái tử vẫn cảm thấy không hài lòng và thường trầm tư về ý nghĩa cuộc sống.
4. Cuộc gặp gỡ với bốn cảnh khổ (Tứ Tướng Xuất Gia)
Một ngày nọ, trong chuyến dạo chơi ngoài cung điện, Thái tử đã chứng kiến bốn cảnh tượng làm thay đổi suy nghĩ của Ngài:
Người già → Nhận ra con người không thể tránh khỏi sự già nua.
Người bệnh → Hiểu rằng bệnh tật là một phần của cuộc đời.
Người chết → Thấy rõ quy luật sinh – lão – bệnh – tử.
Người tu sĩ → Nhận ra con đường tìm kiếm sự giải thoát.
Những cảnh tượng này đánh thức trong Thái tử sự khát khao tìm kiếm chân lý và giải thoát khổ đau cho nhân loại.
Kết luận
Thái tử Tất-đạt-đa Gautama sinh ra trong hoàng cung với tương lai vương giả, nhưng Ngài không tìm thấy hạnh phúc trong đời sống xa hoa. Chứng kiến những nỗi khổ của con người, Ngài bắt đầu suy tư về nguyên nhân và cách giải thoát khổ đau. Đây là bước đầu tiên trong hành trình xuất gia và giác ngộ, khai sáng con đường Phật giáo.
Last updated
Was this helpful?